Muốn tiếp tục sải cánh trên bầu trời châu Á thời gian tới, ĐT Việt Nam cần một bước đà lớn. Đó phải là chiến thắng trước Đại bàng Tây Á UAE, ở lượt trận thứ 4, vòng loại thứ hai – World Cup 2022: Việt Nam vs UAE

Xét cục diện hiện tại của bảng G, có lẽ, trận quyết đấu Thái Lan vào ngày 19/11 tới mới là cuộc chiến quyết định của ĐT Việt Nam ở vòng loại thứ hai khu vực châu Á – World Cup 2022. Tuy nhiên, trước khi tiến đến bước ngoặt đó, Việt Nam cần phải vượt qua UAE vào ngày 14/11, cũng ngay trên sân nhà Mỹ Đình. 

Bởi họ, là đội xếp ngay sau chúng ta với chỉ một điểm kém hơn. Bởi họ, là đối thủ mạnh nhất bảng - như cách chúng ta từng xác định sau lễ bốc thăm. Và bởi họ, đang là đương Top 4 Asian Cup - đích đến chúng ta nhắm đến sau 4 năm nữa.

Trái đất thật tròn. Hay nói đúng hơn, châu Á cũng thật “tròn”. Bóng đá Việt Nam đã khởi đầu năm 2019 bằng một kỳ Asian Cup thành công và khó quên trên đất UAE. Và đến cuối năm, chúng ta cũng chạm trán đối thủ này ở vòng loại World Cup.

Mọi người có còn nhớ chiếc logo được tạo hình từ những dải lụa? Còn nhớ hình ảnh những con đại bàng tung cánh trên các bức tường ở UAE? Và có còn nhớ, cú sút phạt thành bàn đẳng cấp của Nguyễn Quang Hải, quả penalty phong cách Jorginho của Quế Ngọc Hải (đều vào lưới Yemen), và cú sút tung lưới Jordan của Nguyễn Công Phượng?

Vietnam9.net nhắc lại những chi tiết đó, đều có lý do. Chúng tôi muốn dùng chúng để dẫn dắt đến những điều mà thầy trò HLV Park Hang-seo cần phải chứng minh trên mặt cỏ Mỹ Đình, vào ngày 14/11 tới.

ĐT Việt Nam cần phải chứng minh những gì?

Còn nhớ sau trận thua Nhật Bản 0-1 ở Tứ kết Asian Cup 2019, HLV Park từng phát biểu: “Việc ĐT Việt Nam vào đến Tứ kết cũng rất bất ngờ rồi. Chúng tôi không có nhiều thời gian nghỉ ngơi sau AFF Cup. Hôm nay, chúng tôi đã thể hiện màn trình diễn tốt trước tuyển Nhật Bản, ứng viên vô địch và tôi rất hài lòng với màn trình diễn của các cầu thủ”.

Dẫu vậy, ông không giấu được sự tiếc nuối: “Thực ra tôi có một chút thất vọng. Tôi thực sự hi vọng sẽ có điều kỳ diệu, nhưng nó đã không xảy ra nên tôi có chút thất vọng”.

“Tôi nghĩ tuyển Việt Nam có tương lai tươi sáng. Việc Việt Nam vào tứ kết là điều bất ngờ, và các CĐV rất thích điều đó. Tuy nhiên, như tôi đã nói là đội tuyển không có đủ thời gian để chuẩn bị, rất đáng tiếc về điều đó”.

Đó rõ ràng là phát biểu của một nhà cầm quân muốn tiến xa hơn, và tin rằng đội ngũ của mình có thể làm được nhiều điều hơn ở đấu trường đỉnh cao của châu Á. Dù, đó là một niềm tin còn khá mơ hồ, vào một “điều kỳ diệu” khi so sánh với sức mạnh của đối thủ trực tiếp Nhật Bản vào lúc đó.

Nhưng quan trọng là họ đã dám tin vào điều đó. Để rồi sau giải đấu, hàng loạt động thái tiến lên để theo đuổi mục tiêu đó đã được thực hiện. Đó là những chuyến xuất ngoại để nâng tầm đẳng cấp của các trụ cột đội tuyển, gồm Đặng Văn Lâm, Lương Xuân Trường, Nguyễn Công Phượng và Đoàn Văn Hậu. Là việc Becamex Bình Dương và đặc biệt là Hà Nội khuynh đảo AFC Cup. Và cũng chính là việc nỗ lực gia hạn thành công với HLV Park Hang-seo, để duy trì con đường phát triển và tiếp đà thành công.

Hợp đồng mới của HLV Park có thời hạn tối đa đến 2022, tức chưa đến thời điểm Asian Cup tiếp theo diễn ra tại Trung Quốc. Nhưng ngay từ giữa tháng 11 này, nhà cầm quân 60 tuổi đã có cơ hội tiếp tục cải thiện sức mạnh của ĐT Việt Nam trước “bức tường châu Á”. UAE đang là đương kim Top 4 của Asian Cup, và họ chỉ thua nhà vô địch Qatar ở giải đấu hồi tháng 1 vừa rồi.

Đó chắc chắn là một đối thủ mạnh, sở hữu HLV từng đưa Hà Lan đến Chung kết World Cup 2010 - Bert van Marwijk, và Cầu thủ Xuất sắc nhất châu Á 2016 - Omar Abdulrahman.

Ở cuộc đối đầu ấy, ĐT Việt Nam phải duy trì được màn trình diễn ấn tượng từng thể hiện trên chính đất UAE hồi đầu năm, và hơn thế nữa. Đó là sự chắn chắn và điềm tĩnh đến lạnh lùng - như ánh mắt sắc lẹm của đội trưởng Ngọc Hải trên chấm penalty. Và đó, là tâm thế sẵn sàng bùng nổ, chớp lấy thời cơ cũng như những ý đồ để hướng đến chiến thắng - như quả phạt của Quang Hải. Muốn sải cánh trên bầu trời châu Á trong thời gian tới, Việt Nam cần một bước đà lớn từ việc bẻ cánh “Đại bàng” (biệt danh của ĐT UAE) trên sân nhà.

Mọi HLV đều hiểu rằng, không có một công thức hoặc đội ngũ nào có thể thành công mãi mãi. Những công thức thành công cần được cải tiến, và những đội ngũ thành công cần được bổ sung, nếu muốn vươn lên một đẳng cấp cao hơn.

HLV Park dĩ nhiên thấu hiểu điều đó. Bằng chứng là việc ông liên tục lùng sục những nhân tố mới cho cả U23 và ĐT Việt Nam trong gần một năm qua. Trần Đình Trọng chấn thương, ông âm thầm “đào tạo” Nguyễn Đức Chiến ở U22 và đặc biệt là Nguyễn Hữu Tuấn ở ĐTQG thêm cho hàng hậu vệ. Sẽ không ngạc nhiên nếu đội trưởng của TP.HCM được debut (màn ra mắt) trong thời gian gần nhất, mà dẫu là ngay trong trận gặp UAE và Thái Lan sắp tới, cũng không quá bất ngờ.

Ở hàng tiền vệ, ông trao cơ hội cho Nguyễn Tuấn Anh ngay từ khi anh mới hồi phục chấn thương và còn chưa lấy lại phong độ tốt. Để giờ đây, Tuấn Anh là một trong những quân bài ưa thích và được thừa nhận của ông.

Đó là những thay đổi mà ông Park đã thực hiện trong thời gian qua. Còn ở hai trận đấu sắp tới, đến lượt hàng công sẽ chứng kiến những đổi thay lớn. Màn trình diễn nhạt nhòa khi vào sân từ ghế dự bị trước Malaysia, cho thấy lão tướng Nguyễn Anh Đức dường như đã thực sự bị tuổi tác bắt kịp. 

Thực tế, Anh Đức cũng từng rút lui khỏi Asian Cup 2019 vì vấn đề thể lực, sau khi tỏa sáng rực rỡ ở AFF Suzuki Cup 2018. Dù sau đó, anh tiếp tục trở lại đội tuyển từ King’s Cup 2019 và ghi bàn thắng quan trọng trước Thái Lan. Thì giờ đây, đã là thời điểm thích hợp để HLV Park thực sự thay thế trung phong đẳng cấp nhưng đã 34 tuổi này.

Ứng viên thay thế số một chắc chắn là Nguyễn Tiến Linh. Tiền đạo 22 tuổi được ông Park trao niềm tin từ AFF Cup 2018, nơi anh ghi bàn mở tỷ số trước Campuchia ở vòng bảng. Sau chấn thương nặng và một số trận đấu lớn gây thất vọng – như trước Thái Lan ở ngày khai màn vòng loại thứ hai World Cup 2022, Tiến Linh bắt đầu vào form với cú đúp trước U22 Trung Quốc và cú volley tung lưới Indonesia.

Hà Minh Tuấn cũng là một lựa chọn khác. Đây là lần đầu tiên “Tiểu Huỳnh Đức” trụ lại danh sách cuối cùng của ĐT Việt Nam sau rất nhiều năm. Và, anh cũng phát biểu đầy quyết tâm cho lần trở lại:

“Tôi sẽ cố gắng tập luyện. Điểm mạnh của tôi có lẽ là tranh chấp tay đôi. Nếu được vào sân tôi ở trận đấu với UAE tôi sẽ cố gắng ghi bàn”.

“Đợt tập trung nào cũng đối đầu với một đối thủ mới nên toàn đội rất hào hứng. Vị trí tiền đạo của đội tuyển Việt Nam có lẽ phải hoàn thiện nhiều. Tôi đang cố gắng hoàn thiện để có được niềm tin của HLV Park Hang-seo”.

Các độc giả có lẽ khó hiểu khi Vietnam9 không đề cập đến Công Phượng như một ứng viên thay thế Anh Đức ở vị trí trung phong của ĐT Việt Nam. Thực chất, anh từng đá rất tốt vị trí này ở Asian Cup 2019 mà đỉnh cao, chính là bàn thắng tung lưới Jordan, góp công đưa Việt Nam vào vòng Tứ kết như đã nhắc ở đầu bài.

Dẫu vậy, thật tiếc rằng đó cũng là bàn thắng… gần nhất mà Phượng ghi cho ĐT Việt Nam. Phượng ra nước ngoài thi đấu để nâng tầm đẳng cấp sau Asian Cup, nhưng anh thất bại trong cả màu áo Incheon United và Sint-Truidense. Trước Cercle Brugge rạng sáng 10/11, Công Phượng có trận thứ 10 liên tiếp không được đăng ký. Thiếu cảm giác thi đấu là vấn đề nghiêm trọng nhất với Công Phượng vào lúc này.

Theo những thống kê của nhà báo Minh Chiến, Công Phượng đang dần đánh mất vị trí ở tuyển Việt Nam: “Lần gần nhất Phượng chơi đủ 90 phút là khi Việt Nam gặp Curacao tại chung kết King’s Cup hồi tháng 6. Hôm ấy, anh không ghi bàn, bất lực trước hàng thủ mạnh của đội bạn và đá hỏng phạt đền. Trong trận gặp Thái Lan hồi tháng 9, Phượng dự bị và chỉ vào sân ở hiệp hai”.

“Anh đá chính một trận duy nhất tại vòng loại World Cup trước Malaysia nhưng bị thay ra ở phút 63. Đến trận gặp Indonesia, ông Park có vẻ đã mất hết kiên nhẫn. Công Phượng ngồi ngoài cả buổi còn đội tuyển Việt Nam ghi 3 bàn vào lưới đối thủ trên sân khách”.

Không còn hiệu quả ở vị trí trung phong, Công Phượng cũng khó có cơ hội chơi dạt cánh hay đá lùi ở ĐT Việt Nam. Nguyễn Trọng Hùng và Nguyễn Hoàng Đức là những cái tên mới tiếp theo được ông Park dần tin tưởng, và sẽ là những đối trọng khó nhằn cho Phượng trong cuộc đua cho những vị trí ấy.

Thứ Phượng cần bây giờ, là một tia sáng phía cuối đường hầm. Nếu được trao cơ hội trước UAE, anh cần chơi hết sức bình sinh và một bàn thắng sẽ cực kỳ có ý nghĩa trong giai đoạn này của sự nghiệp.

Phượng cần nhớ rằng, anh rất có duyên với các đối thủ đến từ Tây Á. Phượng từng sút tung lưới U23 UAE ở U23 Châu Á 2016, từng phá lưới U23 Iraq ở U23 Châu Á 2018, từng ghi bàn trước U23 Olympic Bahrain ở ASIAD 18, từng in dấu giày vào cả hai bàn thắng trước Iraq ở vòng bảng Asian Cup và cuối cùng, tất nhiên là bàn thắng quan trọng trước Jordan ở Tứ kết.

Quá khứ hào hùng ấy cần được Công Phượng tìm lại để nhớ rằng anh là ai. Nó phải là điểm tựa để anh vùng dậy từ đáy vực.

Va cũng như ĐT Việt Nam, muốn sải cánh, Phượng (Hoàng) cần phải hạ gục đại bàng!

Tác giả: Gã Đồ Tể
Đồ họa: Kim Thành

Bình Luận

Adblock Detected

Vui lòng tắt ứng dụng chặn quảng cáo!!!
P