SEA Games 30 - Sau 2 chặng ASEAN Grand Prix, đội nữ Việt Nam thua tất cả 6 trận trong cả 2 lượt trước Philippines, Indonesia, Thái Lan và xếp hạng 4 chung cuộc. Dù 3 đối thủ chưa có sự chuẩn bị kỹ lưỡng với những nhân tố giỏi nhất nhưng đây là hồi chuông báo động cho bóng chuyền nữ Việt Nam. Nếu không có sự đầu tư và tập trung quyết liệt, rất có thể sau nhiều năm chúng ta sẽ trắng tay tại SEA Games.
Nhiều điểm yếu được bộc lộ, trong đó thể hiện sự non kém ở vị trí chuyền hai. Một người có sự ổn định, nhưng lối chơi không gây được đột biến, chủ yếu chuyền bóng ra biên nên dễ bị bắt bài, người còn lại có sự đột biến cao hơn, chuyền chiến thuật phối hợp với các phụ công tốt hơn nhưng lại chưa có được sự ổn định.
Vị trí chủ công quá mỏng, là thành phần dự bị ở CLB hoặc không phải sở trường lại phải đánh chủ công, chuyền một không tốt, lực tấn công yếu bởi vậy không có được hiệu suất cao cũng là điều đương nhiên. Libero yếu về chuyền một, trong khi phụ công thì thiếu tốc độ, di chuyển chắn bóng không tốt.
Nói một cách sòng phẳng, cả hệ thống đào tạo của bóng chuyền nữ Việt Nam chưa tốt, bởi vậy trình độ kỹ thuật cá nhân của các VĐV khi lên tuyển trong một thời gian ngắn sẽ khó có sự thay đổi. Muốn thay đổi cả về kỹ thuật, chiến thuật thì cần có thời gian và cả sự kiên trì giữa cả người tập và người làm.
Trong đó, Liên đoàn bóng chuyền Việt Nam phải thể hiện được vai trò đàu tàu, là cầu nối giúp các CLB thay đổi theo một hệ thống và quy trình tối ưu nhất.
Vấn đề nhìn thấy rõ hiện nay đó là chưa có sự đồng lòng trong cách làm giữa Liên đoàn bóng chuyền Việt Nam, các CLB và với cả các VĐV. Trong đó là việc trẻ hóa ĐTQG một cách nửa vời, nhiều VĐV có kinh nghiệm từ nhiều năm qua đã bị gạt sang một bên.
Bởi vậy khi thiếu người trầm trọng như hiện nay, dù được đề xuất nhưng: Đỗ Thị Minh, Bùi Thị Huệ, Nguyễn Thị Xuân… đều nói không với đội tuyển. Đáng lý, ĐTQG phải là nơi tập trung được những VĐV tốt nhất không phân biệt về tuổi tác, nhưng chính những người làm nghề lại tự giới hạn và bó buộc rằng, ĐTQG phải có những nhân tố mới, nhưng mới hiện nay lại chưa giỏi hoặc chưa đạt đến độ chín như các đàn chị.
Đề mổ xẻ về lối chơi về kỹ thuật, về sự đầu tư thì quả thực còn nhiều vấn đề đáng bàn. Hơn lúc nào hết lúc này, chúng ta nên có sự đồng lòng.
Nếu có thể thay đổi hãy tập trung, bổ sung thêm những VĐV có kinh nghiệm, có phong độ tốt. Nên được tập huấn ở nước ngoài với các nước có trình độ bóng chuyền phát triển, có lẽ sẽ vớt vát được phần nào về thành tích khi khả năng trắng tay của bóng chuyền nữ Việt Nam tại SEA Games sắp tới là rất cao.
Hoàng Khánh - Vietnam9.net
Đọc thêm:
VĐV bóng chuyền Hà Tĩnh lần đầu tham dự SEA Games